top of page

Cuộc đời thật đáng sống nếu có họ!

  • Writer: Baro Nguyễn
    Baro Nguyễn
  • Mar 4, 2021
  • 3 min read

"Bên cạnh nhau, dưới những áng mây trôi thật lâu

Bên cạnh nhau, không còn thấy cô đơn giữa tinh cầu."


Sau khi xem xong bộ phim "Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi", tôi đặc biệt ấn tượng với nhân vật Tâm. Tâm đại diện cho người trẻ khát khao đầy nhiệt huyết, khăn gói lên Sài Gòn theo đuổi đam mê với âm nhạc. Nhưng rồi giấc mơ lở dở không thành, anh phải sống bờ sống bụi ở Sài Gòn nơi đất chật người đông. Nhưng có điều gì đó còn lấn cấn ở anh xuyên suốt bộ phim, một cảm giác chừng như mơ hồ, xa xăm trong cách anh nhìn Thanh, khi đứng trên sân thượng và ngân nga những bản nhạc đã cũ và lúc họ quấn chặt vào nhau trước đêm cuối cùng cả hai rời bỏ phố thị, tôi tin chắc đó là những phút giây mộc mạc và đẹp nhất giữa hai trái tim di cư.

...

Là cảm giác của những người cô đơn, muốn tìm một tổ ấm để nương tựa sau bao năm, bao tháng lông bông, trong anh là những lo âu, thấp thỏm như đưa trẻ đi lạc không tìm được đường về nhà, nhưng vừa là sự thanh thản, bình tâm khi biết trong đời này không còn gì quý giá để đánh mất.


Cho tới khi gặp Thanh.


Nghĩ xem, có ai dám đưa 500 ngàn cho một người lạ khi trong ví chỉ có 510 ngàn không?


Tôi tự hỏi, Tâm tuyệt vọng biết bao nhiêu, khi trong anh mang căn bệnh trầm cảm. Tâm, gói gọn trong khung ảnh nay bước ra thế giới thực, thấy sao mà giống nhiều người trẻ ngày nay. Những trăn trở, muộn phiền không thể nói cùng ai. Những giọt nước mắt, đau đớn cất sau trong lòng. Nỗi đau cũ kĩ theo năm tháng, hay thường quay về gặm nhấm cảm xúc con người ta, khiến mình phải che giấu cảm xúc bằng cách đeo lớp mặt nạ và đóng vai một người khác, cũng có tâm tư, suy nghĩ, thái độ, hành động. Nhưng mọi thứ đều khác xa chính mình của hiện tại.


Không ai cũng may mắn như Tâm, tìm thấy một người để đưa 500 ngàn khi trong ví chỉ có 510 ngàn, tìm thấy một tâm hồn đồng điệu cùng tần số với mình, dù chỉ ở bên nhau những phút giây ngắn ngủi. Cùng vực nhau dậy khỏi vũng lầy, thấy bạn sa đoạ quá thì tặng vài bạt tai cho tỉnh cơn mê. Tỉnh dậy, nhìn đời cho rõ, biết rằng cuộc sống này, người bạn này, khoảng khắc này đáng yêu nhường nào.


Hạnh phúc với mỗi người là khác nhau, có người hạnh phúc là những món đồ vật chất "hiệu họ" vô cùng cao sang, có người hạnh phúc đơn giản chỉ là có người để trút bầu tâm sự, để biết rằng ngoài kia ta không lạc lõng, vẫn có ai đó quan tâm đến con người bình thường này một cách chân thành. Dù có thể không cùng nhau đi đến cuối cuộc hành trình, nhưng đủ dài để đến dìu tay mình tung tăng trên bản nhạc cuộc đời và làm cuộc đời bỗng trở nên thật đáng sống. Ừ, mong là vậy. Chỉ ở đâu đó ngoài kia.

.

.

.

Gửi các bạn Tâm, hãy cứ mạnh mẽ như hiện tại nhé. Ở ngoài kia, một ngày đẹp trời nào đó, bạn sẽ tìm thấy Thanh của riêng mình. Hãy vững lòng!

Comments


  • Facebook
  • Twitter
  • Instagram

Inner Pieces

123-456-7890

info@mysite.com

© 2023 by Inner Pieces.

Proudly created with Wix.com

Contact

Ask me anything

Thanks for submitting!

bottom of page